avatar
Ngô Hồng mai Cấp 4
Ngày đăng ký: 31/03/18
Linh thạch: 0

Bình luận mới nhất

Tên truyện Thời gian Nội dung
Giết Chết Ác Nữ Phản Diện
i dont care
Chung Cư Của Các Ảnh Đế
thank you
Hãy Coi Chừng Ác Nữ
tóc vàng nữ chính gốc trong tiểu thuyết là nữ phụ trong truyện bạn đang đọc
tóc nâu là nữ phản diện trong tiểu thuyết, xuyên ko xong thành nữ chính trong truyện bạn đang đọc
  => tóc nâu là nữ chính
Cô vợ ấm áp của hạ thiếu
Thật sự cảm ơn các bạn...mình cũng không biết nói gì hơn nữa...cảm ơn!
Cô vợ ấm áp của hạ thiếu
Chán chả buồn nói...suốt ngày nghe lời to tiếng. Suốt ngày tiền tiền nong nong, chẳng nhẽ vợ chồng là phải thế, phải phân rõ, phải coi nhau là gánh nặng, nói chuyện vs nhau là tiêu tốn cả chục kilo calo, nhìn mặt nhau là mệt đến phát ốm.
  Bản thân mình mãi mới dc á khoa, cố mãi mới được giải nhì hsg. Vậy mà lời khen một tiếng cũng ko có, mà mỉa mai thì một chút cũng ko thừa: "mày học giỏi thì ấm vào thân m chứa cho ai, ngày xưa t học giỏi mà có sướng lên tận trời như m ko, hay cố học giỏi để lấy tiền thưởng của bố m, thế thì giỏi giang cái gì. Giờ m muốn tiền đúng ko, đọc hết quyển sách tiếng anh đi, mỗi quyển một tr, có ai như m ko, m thử đến lớp hỏi lũ bạn m xem có ai có kiến thức vào đầu mà còn dc một tr ko, hả?"
   Nếu thật sự muốn tiền, thì đã ko nỗ lực, cố gắng, thì đã ko đau lòng khi nghe câu ấy, thì đã giữ lại tiền mừng tuổi cho riêng mình, thì đã đòi tiền mọi lúc có thể, chả lẽ còn cần chờ đến tận năm lớp mườ mới đòi tiền, mà còn là đòi bằng cái cách vất vả này?
   Tất cả những gì mình muốn...chỉ là một lời khen sau chín năm nghe mỉa, khó lắm à, hay cao xa quá, hay khen một tiếng là hại cả đời người?
   Thật sự, rất mệt, mệt đến ko muốn hi vọng nữa, ngày thường tự nhủ mình chả mong đợi gì từ bố, từ mẹ, chẳng lẽ lại thật sự như thế?...mình vẫn luôn biết, tự an ủi bản thân là cách duy nhất khiến mình ko lạc lối, chỉ có bản thân mình mới ko tổn thương chính mình, chỉ có bản thân mới luôn ở bên cạnh mình, chỉ có bản thân mới ko khiến mình tuyệt vọng. Không muốn chờ nữa, chờ ko nổi, ko chờ nổi một câu ấy của bố mẹ, có lẽ tình thân r cũng phai nhạt theo thời gian. Có lẽ tình cảm vẫn còn nhưng nó chỉ còn là sự biết ơn, sự tôn trọng vì đã nguyện ý sinh ra và nuôi lớn mình, mà ko còn là tình yêu thương, là mong chờ, là hướng đến, là ngưỡng mộ nữa.
    Mình rất thoáng, bố mẹ cãi nhau, muốn ly hôn, mình hiểu, mình sẽ ngăn, nhưng ko vượt quá giới hạn, tình cảm là ko thể cưỡng cầu, cưỡng cầu chỉ khiến hai bên tổn thương càng sâu nặng. Mà khi họ muốn mà ko thể ly hôn, mình và e trai, sẽ là lý do. Để tìm lý do cho sự chịu đựng của mình, họ ôm mình, nhìn mình, kể cho mình nghe sự khó chịu của họ...và r đau đớn hơn khi họ nói họ vẫn còn chouj đừng ko ly hôn, là tại mình, là vì mình. Không ai có thể phủ nhận bố mẹ ko ly hôn là vì con cái, nhưng khi mình nghe thế, chả nhẽ mình ko đau?, trái tim ko nhức nhối khi bt rằng mình pà nguyên nhân của tất cả. Khi họ cãi nhau, họ sẽ lôi mình vào và hỏi:"Con chọn ai?", biết chọn ai bây giờ? Chẳng lẽ chọn mẹ bỏ bố, hay chọn bố r bỏ mẹ. Tại sao luôn đặt mình vào tình thế ấy? Tại sao vậy? Là muốn tìm dc ưu thế để hơn ngừoi kia hay là muốn siêu việt người kia với một câu nói của con mình? Mà họ đã quên đi con mình sẽ đau đớn đến nhường nào?
    Vì họ, mình chưa bao giờ nói, chưa bao giờ hỏi, cũng sợ để nói. Mình ko cần tiền, ko cần quà, chỉ cần khi mình chậm lại, bố mẹ sẽ chờ, khi mình điểm thấp là sự an ủi, là lời khuyên, mà ko phải sự mắng nhiếc hay so sánh, khi mình đau mà ko nói, họ sẽ nhận ra, khi mình cười đau, họ sẽ bt, khi mình ngã là sự lo lắng, quan tâm mà ko phải thờ ơ đi tiếp,...nếu chúng là gì đó quá xa xỉ, là sao trên trời, trăng dưới nước... vậy ít nhất, xin hãy nhìn thấy sự nỗ lực của con và hãy khen con một câu cho dù trong lòng ko thực sự nghĩ đến...
Sự ra đời của một anh hùng
Anh giai ơi! anh trang hoàng lộng lẫy như zậy xong anh đi chui vô lỗ chó zậy đến lúc chui ra nó thành cái đống gì hả anh??????
 P/S: Mà phải công nhận là anh main đẹp zai muốn xỉu ~ haiz (xịt máu mũi) "" ^ ""
Hoàng Hậu Muốn Tái Hôn
muốn cho con lệnh phi sảy thái lắm, nhưng mà vẫn là bình tĩnh lại, vì trẻ em là vô tội nên tốt nhất...vẫn là để con lệnh phi đau khổ và hối hận đi nhỉ...!

tưởng tượng mà xem, đứa bé trong bũng lệnh phi bây giờ có thể nói là toàn bộ niềm hi vọng của nàng, và cũng là "cánh cửa" dẫn tới một tương lai tươi sáng. Ai cũng có thể thấy được nàng ta ruốt cuộc đầu tư bao nhiêu công sức, tinh thần vào đứa con này......vậy nếu như để nàng ta sinh đứa trẻ ra thì sao nhỉ?

ta sẽ để cho đứa bé...sống sót, tồn tại thật tốt, cẩm y ngọc thực không gì là thiếu, ngừoi ngừoi tôn trọng, từ nhỏ đến lớn luôn là ngừoi được thương yêu nhất, nhưng hãy dẫn dắt cho nó biết, xuất thân của một người...là VÔ CÙNG quan trọng, thậm chí khiến nó bài xích với việc xuất thân không tốt đẹp - dĩ nhiên, vẫn có chừng mực...và rồi, vào một ngày đẹp trời hãy để nó biết được xuất thân của nàng lạnh phi xinh đẹp, hay để nó nhận ra sự tồn tại của ngừoi anh cùng cha khác mẹ, nhận ra rằng mẹ đẻ của nó là một ngừoi như thế nào.

và với một đứa trẻ tâm tính có chút bài xích xuất thân thấp hèn, luôn biết rằng mình không tì vết, nghĩ rằng mình là đứa trẻ duy nhất là mối ràng buộc với mẹ mình và đặc biệt vì được nuôi bên cạnh ngừoi mẹ hoàng hậu xinh đẹp dịu hiền quyết đoán tài năng,....và yêu quý ngừoi mẹ nuôi hơn hắn mẹ ruột sẽ nghĩ gì...?

Nghĩ thôi đã thấy hay rồi, cứ để nàng lệnh phi "quyến rũ" của chúng ta cảm nhận được thế nào là mất hết hi vọng, thế nào là gần ngay trước mắt lại xa không thể tưởng, thế nào là đau đớn khi đứa bé mình mang nặng đẻ đau nhìn mình bằng ánh mắt khinh miệt, ghét bỏ...thậm chí là cay nghiệt, và khả năng còn muốn huỷ diệt vết nhơ của đời mình là nàng?

Toàn bộ những gì nàng nô lệ tưởng như đã có - sắp có, nay là lệ phi đã chỉ còn là mộng ảo, không hơn...

THẬT ĐÁNG TIẾC ĐÂU, CHO NAGF LỆNH PHI,...,NHỈ?
*vẻ mặt tà ác - cười đáng khinh*
Tôi Muốn Trở Thành Tiểu Thư Công Tước Phế Vật
nữ chính đi ngủ không thay quần áo, tắm xong không thay đồ - mặc lại đồ cũ
không sợ hôi rình hay chị có mấy chục bộ cùng style hay vậy?//?
P/S: mà hình như cả thế giứoi đều như thế 0-0
Sự ra đời của một anh hùng
Không ạ, con rồng là đực ạ
đọc light novel là biết (ko đọc lướt)
Chung Cực Đấu La
Đấu la đại lục 1: main là đường tam, đường tam cưới tiểu vũ đẻ ra hai đứa: đường vũ đồng + đường vũ lân

Đấu la đại lục 2 - tuyệt thế đường môn: main là hoắc vũ hạo (con rể của đường tam), hoắc vũ hạo cứoi đường vũ đồng

Đấu la đại lục 3 - long vương truyền thuyết: main là đường vũ lân (con trai của đường tam), đường vũ lân cưới cổ nguyệt na đẻ ra: lam hiên vũ

Đấu la đại lục 4 - chung cực đấu la: main là lam hiên vũ (cháu nội của đường tam), lam hiên vũ lấy đổng thiên thu
Đấu La Đại Lục Ngoại Truyện: Đường Môn Anh Hùng
đường tam: đấu la đại lục 1
hoắc vũ hạo: đấu la đại lục 2
chu duy thanh: thiên châu biến
cơ động, liệt diễm: âu dương miện
dung niệm băng: băng hoả ma trù 
thiên ngấn: không tốc tinh ngân
diệp âm trúc: cầm đế
hải long: duy ngã độc tôn
lôi tường: cuồng thần
a ngốc: thiện lương tử thần
Đấu La Đại Lục Ngoại Truyện: Đường Môn Anh Hùng
- Đường tam + Tiểu Vũ -> Đường Vũ Đồng + Đường Vũ Lân
- Hoác Vũ Hạo(Đái vũ Hạo) là con của Đái Mặc Bạch + mẹ nó
- Đường Vũ Lân + Cổ Nguyệt Na -> Lam Hiên Vũ (Đường Hiên Vũ)
* Đấu la đại lục 1: Đường tam vai chính
   ----------------2: Hoắc Vũ Hạo vai chính (con rể đường tam)
   ----------------3: Đường Vũ Lân vai chính (con trai đường tam)
   ----------------4: Lam Hiên Vũ vai chính (cháu nội đường tam)
Sinh đôi xuyên không
nó là thần hộ mẹnh của bọn nhỏ, là sói ah
Sinh đôi xuyên không
ta nghĩ là do món quà mà thằng hoàng tử thứ hai tặng cho
Ác nữ hoàng hậu
tức là khi lần đầu gặp nhau ở chỗ cây hoa lê này thì nam chính thấy nữ chính đẹp quá và bảo là hoa lê hay là gì đấy tóm lại là ý khen nữ chính đẹp như hoa lê. Nhưng nữ chính nghe không rõ nghe nhầm thành cẩu hoa hay cái gì í tóm lại là hiểu nhầm nam chính chửi mình nên đẩy nam chính xuống hồ. Nam chính tưởng nhảy xuống hồ là chết, sợ, về sau cùng nữ chính khắc khẩu, mâu thuẫn, không có dũng khí cầu hôn.

Bây giừo nam chính dẫn nữ chính ra đây là để xác minh lại lần nữa là nhảy xuống sẽ không chết: thứ nhất làm tiếp thêm dững khí để cầu hôn, thứ hai là như một lời cầu nguyện rằng mai sau cuộc sống của hai người sẽ không có mâu thuẫn, hạnh phúc, thứ ba cũng như kiểu ước rẳng giá như khi xưa không sợ đến thế có dũng khí để nhảy xuống hồ chứng minh rằng nhảy xuống hồ không chết, thì sẽ không hiểu lầm nữ chính, sẽ không xảy ra nhiều biến cố, hiểu lầm mới đến được bên nhau,...
Ác nữ hoàng hậu
tức là khi lần đầu gặp nhau ở chỗ cây hoa lê này thì nam chính thấy nữ chính đẹp quá và bảo là hoa lê hay là gì đấy tóm lại là ý khen nữ chính đẹp như hoa lê. Nhưng nữ chính nghe không rõ nghe nhầm thành cẩu hoa hay cái gì í tóm lại là hiểu nhầm nam chính chửi mình nên đẩy nam chính xuống hồ. Nam chính tưởng nhảy xuống hồ là chết, sợ, về sau cùng nữ chính khắc khẩu, mâu thuẫn, không có dũng khí cầu hôn.

Bây giừo nam chính dẫn nữ chính ra đây là để xác minh lại lần nữa là nhảy xuống sẽ không chết: thứ nhất làm tiếp thêm dững khí để cầu hôn, thứ hai là như một lời cầu nguyện rằng mai sau cuộc sống của hai người sẽ không có mâu thuẫn, hạnh phúc, thứ ba cũng như kiểu ước rẳng giá như khi xưa không sợ đến thế có dũng khí để nhảy xuống hồ chứng minh rằng nhảy xuống hồ không chết, thì sẽ không hiểu lầm nữ chính, sẽ không xảy ra nhiều biến cố, hiểu lầm mới đến được bên nhau,...
Vương Gia Người Ta Sẽ Giảm Béo Mà!!!
Bản tọa xưa nay vốn ko động lòng, vốn nghĩ đã ko thể xác động trước cái gì. Nhưng hôm nay thật đúng được mở rộng tầm mắt.
 Thật đa tạ nu9 cùng na9 a, bản tọa chúc các người sớm này về bên nhau, đầu bạc răng Long, Vĩnh kiếp ko rời!
Ác nữ hoàng hậu
Bản tọa cảm thấy tốt nên cho tên này cẩu hoàng đế vạn viên thuốc an thần của phàm giới, đúng ko chỉ thế nên đi phẫu thuật mắt ko thì lên thần giới đây bản tọa móc mắt đem đi rửa cho nó sáng mắt ra, xong đem luôn cái cổ họng lên đây bản tọa cắt mẹ luôn cái dây thanh quản của nó,còn nữa tên cẩu hoàng đế đem con mẹ nó cái não lên đây cho bản tọa bản tọa đảm bảo cho nó xem rõ chính cái cẩu não của bản thân,...

Bản tọa thân là thần từng cảm thấy tâm đã vững như bàn thạch ko gì lay chuyển được, Vĩnh viễn bình thản mà đối mặt mọi sự, nhưng sau khi gặp tên này cẩu hoàng đế bỗng dưng bản tọa có xúc đọng muốn chém nó cảm giác!!

Bản tọa quyết định bế quan một năm cho bản tâm vững chắc lại ra ngoài nghĩ:” dù đâu mình cũng là thần bế quan một năm chả lẽ ko kiềm được lòng muốn giết nó”. Ai mà ngờ được con mẹ nó bản tọa bế quan đi ra lại càng có xúc động đem nó băm thành từng mảnh, trời tru đất diệt, vạn vạn lôi kiếp quấn thân, Vĩnh viễn ko được siêu sinh!

Cũng may thân là thần ko được phép chen chân mà can thiệp phàm giới, thiết nghĩ ko được vi phạm luật thần giới đành cắn răng chịu đựng, cầu phúc cho nu9 đáng thương, cũng biết tên cẩu hoàng đến này có nỗi khổ...cơ mà bản tọa thật sự ko thể tha thứ!!!!!!
Hoàng Thượng Pê-Đê - Hãy Tránh Xa Ta Ra
Bản thượng thần cảm thấy chính mình có phải hay không nhảy hố quá sâu rồi.
Tâm cảnh ta thực khó vững...giứt không nổi...haiz
Thỉnh các đạo hữu chỉ điểm ta có nên hay không bế quan đột phá, cố nhảy khỏi hố a.
Vô vọng...
Ái Thượng Vô Địch Tiếu Hoàng Hậu
Bản thượng thần cùng ngươi chung chí hướng a.

Truyện theo dõi

Tài khoản này không công khai Truyện theo dõi