avatar
Bảo Ngọc Cấp 1
Ngày đăng ký: 29/08/20
Linh thạch: 0

Bình luận mới nhất

Tên truyện Thời gian Nội dung
Đồng hồ cát
Đây là cảm nhận chủ quan của mình, bởi một số ý kiến cho rằng nữ chính đáng ghét khá khiến mình khó chịu (đọc đến đây chắc các bạn hiểu mình là người đứng ở đầu bên kia tư tưởng so với các bạn có hiềm khích với nữ chính của bộ truyện). Mình không ghét cô ấy, mà thương cực kỳ, cái thương xen lẫn giữa thương hại và thương mến. Có lẽ việc An-chan chia tay với Daigo để rồi đến với Fuji trong tình trạng trống rỗng tình cảm là lí do lớn nhất dẫn đến hiềm khích đối với cô gái này. Nhưng mình hiểu điều này và dù nó có sai trái đi chăng nữa thì trong hoàn cảnh đó, cô ấy không còn con đường nào khác. Đúng như An-chan đã nói, cổ là quả bom nổ chậm, tích tụ dần những đau khổ để rồi đến lúc vỡ òa ra, nổ tung. Cô luôn nghĩ bản thân là gánh nặng của Daigo, nếu đã rơi xuống vực thẳm chỉ xin một mình thôi, cô không muốn để người thương chìm vào đen tối. Nên cô đã nghĩ, chia tay, buông tay, là đúng đắn nhất. Chuyện này lại dẫn đến việc làm tổn thương chính bản thân, cổ không quên được mối tình đầu khắc khoải, Daigo không chỉ là người thương mà là kim chỉ nam dẫn lối cô đi trong đêm đen mịt mù, càng nhớ càng day dứt, càng đau thêm. Quên đi thôi, nhưng quên bằng cách nào? Có ho vàng bạc, thời gian cũng chẳng thể xóa bỏ. Cái gọi là thời gian rửa trôi tất cả không hẳn đã đúng đâu. Nó chỉ giống như lời biện hộ mà thôi. An-chan quyết định đến với Fuji, vì anh trân trọng cô, nhưng cũng vì cô nghĩ, à khoảng trống nơi Daigo từng ở sẽ được lấp đầy bằng tình yêu khác. Sai lầm này dẫn đến sai lầm khác, cô không mạnh mẽ thực sự, cũng không yếu đuối đến mức quên đi sự sống, (lúc tự tử chẳng phải cô đã hét lên trong thâm tâm là cô muốn được sống đấy sao?), vậy thì làm sao mình ghét được cô gái ấy? Ngay chính bản thân mình cũng từng nghĩ, sống có gì tốt đẹp đâu, cũng nhiều lần mình muốn ra đi, ngủ một giấc trốn chạy tất cả, mình xấu xa, mình ích kỳ đang ghét, vậy mà giờ đây mình vẫn ráng sống, vì hy vọng, ước mơ. Ai trong đời cũng có phút giây yếu đuối và bước đi sai đường cả thôi, nhưng quan trọng là bạn có biết quay lại và đi trên con đường đúng đắn hay không kìa? Người ta bảo "đánh kẻ chạy đi chứ không đánh người chạy lại".

Truyện theo dõi

Tài khoản này không công khai Truyện theo dõi