avatar
Mr Luci Cấp 5
Ngày đăng ký: 06/08/20
Linh thạch: 1.200

Bình luận mới nhất

Tên truyện Thời gian Nội dung
Ta Là Tà Đế
emo
Đại Phụng Đả Canh Nhân
emo
Ta Là Đại Thần Tiên
emo
Chưởng Môn Khiêm Tốn Chút
.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
:v
Ta Là Tà Đế
Thích arc này vãi, mấy bộ truyện hay có main và khí vận chi tử vừa là đồng đội vừa là đối thủ, kiểu cạnh tranh lành mạnh á, như bộ ngự linh này, toàn trí này, .... cảm giác cho người ta thấy hấp dẫn khi theo dõi hai thằng phát triển emo
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Sao t lại nghĩ thứ phong ấn là con rùa mấy chap trước nhỉ, con rùa cho mượn gươm giống như lựa chọn hoàng đế vậy, mà thằng đoạt ngôi k phải hoàng đế do nó lựa nên nó k phục tùng hoặc đại loại như vậy, vì thế ông hoàng đế đoạt ngôi mới phong ấn nó, suy luận cá nhân tôi thôi nha :v
Player
K phải chọn, lấy hết
Himegoto - Juukyuusai no Seifuku
Lừa cũng k định xem lại 3128 sống tới nhiêu tuổi à, sống hơn 1000 năm ghê gớm vậy
Ta Là Tà Đế
Sao t vẫn thấy nghi nghi kiểu j thế nhỉ, main lựa chọn trồng ý tiết là t thấy nó tỉnh đấy.
Tạ U Thiên Sư
Truyện chữ nhá
Tạ U Thiên Sư
Truyện về linh dị thì khuyên mn nên đọc bộ khủng bố sống lại, cũng viết về quỷ nhưng cuốn hơn nhiều
Ta Là Tà Đế
_Cổ Lăng_
"Đại thế sắp tới rồi!"
"Quyển sách này viết cái quái gì vậy? ", hắn tự hỏi bản thân cũng không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

5 năm sau
_Nhà số 245, đường Stin_
"Ra là vậy! truyền thuyết và các câu truyện trên thế giới này không phải sai hoàn toàn", tinh mang bùng lên trong mắt hắn.

2 năm nữa trôi qua
"Thế giới này loạn thật rồi, một nhà sử học như ta làm sao tránh được đây, thật nhỏ bé! ", hắn thở dài.
Cộc cộc cộc
Cạch
"Có chuyện gì vậy ba mẹ"
Hai người ngập ngừng một chút rồi nói," Thiên Minh này....hai ta chỉ có một mình con là quý giá nhất thôi, nhà chúng ta cũng không phải thiếu thốn, trước giờ con muốn làm gì ba mẹ đều vui vẻ chấp thuận..... chỉ là thế giới bây giờ thay đổi nhanh quá, quái vật, yêu tinh, tội phạm, võ giả, thợ săn,...... lần lượt xuất hiện...
ba mẹ sợ con gặp nguy hiểm!"
Hắn có chút ngạc nhiên nhưng rồi cũng hiểu ý mẹ hắn muốn nói.
" Ba mẹ yên tâm, con sẽ tránh xa những thứ đấy, con cũng không thích chém giết mà! ", hắn mỉm cười trả lời.
Gương mặt cả hai đều trở nên vui vẻ," Ba mẹ biết con là đứa trẻ hiểu chuyện mà, con cứ theo đuổi ước mơ lịch sử của mình là được, còn lại ba mẹ sẽ lo liệu hết cho...... ba mẹ chỉ muốn một đời bình an bên con thôi! "
'Ước mơ! ', hắn có chút suy tư.

13 năm sau
"Con mong cha mẹ an nghỉ nơi chín suối", hắn rất yêu ba mẹ nhưng hôm nay hắn lại không khóc.
'Một đời bình an với cha mẹ, nguyện vọng của hai người con đã thực hiện rồi, kiếp này không thẹn với ba mẹ! ', hắn thầm nhủ trong lòng cũng không nói ra.
" Cả đời ta chỉ muốn làm hai việc, một việc đã xong, bây giờ đến lúc rồi.. "
Từ lúc sinh ra đến giờ, mọi thứ hắn làm đều vì để cha mẹ vui, bởi lẽ hai người là người duy nhất quan trọng với hắn. Hắn đã sống với một chiếc mặt nạ suốt thời gian qua, hôm nay là ngày hắn gỡ chiếc mặt nạ đó xuống.
" Có lẽ nên cất nó đi thôi!"

6 năm sau
_Bạch Hành Thiên_
Một thân hắc bào đầy máu, vết thương chồng chất, gương mặt băng lãnh, ánh mắt đen âm u toát lên vẻ kiên định đang ngước lên trên. Trên không, từng tầng mây xếp chồng lên nhau thành vòng xoáy khổng lồ, đứng bên trên là thiên binh vạn mã, xung quanh lơ lửng nhiều tòa tháp màu đỏ được nối với nhau bởi một sợi xích màu trắng, tất cả ánh mắt đều hướng xuống bên dưới, tập trung trên người hắn.
Kẻ bên dưới vẫn bình tĩnh, kẻ bên trên có thù hận, có vui vẻ, có ghen ghét, có nuối tiếc,.... Nhưng tất cả đều im lặng.
Một lão giả trên thân áo trắng, mái tóc trắng dài, trên tay cầm một viên ngọc lên tiếng, " Dương Thiên Minh, ta rất khâm phục ngươi, ngươi náo loạn khắp nơi nhưng không ai làm gì được hết, Thiên Đình, Olympus, Thánh tộc, ngươi cũng không để vào mắt. Ngươi là một mầm họa, ta thừa nhận ta sợ ngươi, thật may ngươi sinh ra không có thiên phú và cơ duyên gì, nếu không thật sự ta không dám nghĩ, ngươi dừng lại ở đây là được rồi, không cần đi tiếp nữa đâu, kẻ nghịch mệnh phải bị giết."
Không ai nói gì, cũng không ai bác bỏ, không chỉ riêng Bạch Lão, dù thừa nhận hay không nhưng trong lòng họ kiêng kị hắn.
Hắn không trả lời mà ngâm một bài thơ,

"Nhân sinh tựa như một câu chuyện...

Thọ mệnh ngắn ngủi chẳng riêng ta,
.... Đường tới vĩnh sinh ta không biết
Từng bước kiên trì vẫn đi lên,
Đường ta đã đi không dừng lại..
Luyện mệnh, luyện thọ, luyện thương sinh"

Hắn mỉm cười lao lên trên trời, dang hai tay tự bạo giữa vạn quân.
Ta Là Tà Đế
_Đế Đình Viện_
"Hắn chết thật sạch sẽ, chẳng để lại thứ gì, dù vậy lần đầu hợp tác của ba thế lực lớn chúng ta coi như cũng thành công"
"Haizzz... Đáng tiếc, đáng tiếc"
"Đại chiến sắp nổ ra, một số kẻ cần loại bỏ cho thời đại mới, ta sẽ hỏi ý kiến các Thần về đề nghị của Thiên Đình"
"Chết rồi coi như xong, việc đã thành rồi thì ta nên về tộc đây, Thần Mộc sau khi được chữa trị ta sẽ liên lạc với Olympus và Thiên Đình, bây giờ ta không làm chủ được"
"Vậy tạm biệt, ta xin phép đi trước"
"Ta cũng về đây"
"Hai vị đi thong thả, ta không tiễn nữa"

1 năm sau
_Sinh tử cốc_
Một bông hoa lớn chậm rãi nở ra, bên trong là một thanh niên trần truồng, mái tóc xám dài, làn da trắng, gương mặt tuấn tú, từ từ mở mắt, giọng khàn khàn,
"Kế hoạch đã thành công, không uổng công ta chuẩn bị 6 năm trời, tư chất cơ thể này thật cao, bây giờ nên chuẩn bị cho đại chiến thôi!"
Hắn mỉm cười, ngước nhìn lên trên, ngâm một câu thơ,

"Đường ta đã đi không dừng lại...
Luyện mệnh, luyện thọ, luyện thương sinh"
Ngự Linh Thế Giới
_Cổ Lăng_
"Đại thế sắp tới rồi!"
"Quyển sách này viết cái quái gì vậy? ", hắn tự hỏi bản thân cũng không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

5 năm sau
_Nhà số 245, đường Stin_
"Ra là vậy! truyền thuyết và các câu truyện trên thế giới này không phải sai hoàn toàn", tinh mang bùng lên trong mắt hắn.

2 năm nữa trôi qua
"Thế giới này loạn thật rồi, một nhà sử học như ta làm sao tránh được đây, thật nhỏ bé! ", hắn thở dài.
Cộc cộc cộc
Cạch
"Có chuyện gì vậy ba mẹ"
Hai người ngập ngừng một chút rồi nói," Thiên Minh này....hai ta chỉ có một mình con là quý giá nhất thôi, nhà chúng ta cũng không phải thiếu thốn, trước giờ con muốn làm gì ba mẹ đều vui vẻ chấp thuận..... chỉ là thế giới bây giờ thay đổi nhanh quá, quái vật, yêu tinh, tội phạm, võ giả, thợ săn,...... lần lượt xuất hiện...
ba mẹ sợ con gặp nguy hiểm!"
Hắn có chút ngạc nhiên nhưng rồi cũng hiểu ý mẹ hắn muốn nói.
" Ba mẹ yên tâm, con sẽ tránh xa những thứ đấy, con cũng không thích chém giết mà! ", hắn mỉm cười trả lời.
Gương mặt cả hai đều trở nên vui vẻ," Ba mẹ biết con là đứa trẻ hiểu chuyện mà, con cứ theo đuổi ước mơ lịch sử của mình là được, còn lại ba mẹ sẽ lo liệu hết cho...... ba mẹ chỉ muốn một đời bình an bên con thôi! "
'Ước mơ! ', hắn có chút suy tư.

13 năm sau
"Con mong cha mẹ an nghỉ nơi chín suối", hắn rất yêu ba mẹ nhưng hôm nay hắn lại không khóc.
'Một đời bình an với cha mẹ, nguyện vọng của hai người con đã thực hiện rồi, kiếp này không thẹn với ba mẹ! ', hắn thầm nhủ trong lòng cũng không nói ra.
" Cả đời ta chỉ muốn làm hai việc, một việc đã xong, bây giờ đến lúc rồi.. "
Từ lúc sinh ra đến giờ, mọi thứ hắn làm đều vì để cha mẹ vui, bởi lẽ hai người là người duy nhất quan trọng với hắn. Hắn đã sống với một chiếc mặt nạ suốt thời gian qua, hôm nay là ngày hắn gỡ chiếc mặt nạ đó xuống.
" Có lẽ nên cất nó đi thôi!"

6 năm sau
_Bạch Hành Thiên_
Một thân hắc bào đầy máu, vết thương chồng chất, gương mặt băng lãnh, ánh mắt đen âm u toát lên vẻ kiên định đang ngước lên trên. Trên không, từng tầng mây xếp chồng lên nhau thành vòng xoáy khổng lồ, đứng bên trên là thiên binh vạn mã, xung quanh lơ lửng nhiều tòa tháp màu đỏ được nối với nhau bởi một sợi xích màu trắng, tất cả ánh mắt đều hướng xuống bên dưới, tập trung trên người hắn.
Kẻ bên dưới vẫn bình tĩnh, kẻ bên trên có thù hận, có vui vẻ, có ghen ghét, có nuối tiếc,.... Nhưng tất cả đều im lặng.
Một lão giả trên thân áo trắng, mái tóc trắng dài, trên tay cầm một viên ngọc lên tiếng, " Dương Thiên Minh, ta rất khâm phục ngươi, ngươi náo loạn khắp nơi nhưng không ai làm gì được hết, Thiên Đình, Olympus, Thánh tộc, ngươi cũng không để vào mắt. Ngươi là một mầm họa, ta thừa nhận ta sợ ngươi, thật may ngươi sinh ra không có thiên phú và cơ duyên gì, nếu không thật sự ta không dám nghĩ, ngươi dừng lại ở đây là được rồi, không cần đi tiếp nữa đâu, kẻ nghịch mệnh phải bị giết."
Không ai nói gì, cũng không ai bác bỏ, không chỉ riêng Bạch Lão, dù thừa nhận hay không nhưng trong lòng họ kiêng kị hắn.
Hắn không trả lời mà ngâm một bài thơ,

"Nhân sinh tựa như một câu chuyện...

Thọ mệnh ngắn ngủi chẳng riêng ta,
.... Đường tới vĩnh sinh ta không biết
Từng bước kiên trì vẫn đi lên,
Đường ta đã đi không dừng lại..
Luyện mệnh, luyện thọ, luyện thương sinh"

Hắn mỉm cười lao lên trên trời, dang hai tay tự bạo giữa vạn quân.
Ngự Linh Thế Giới
_Đế Đình Viện_
"Hắn chết thật sạch sẽ, chẳng để lại thứ gì, dù vậy lần đầu hợp tác của ba thế lực lớn chúng ta coi như cũng thành công"
"Haizzz... Đáng tiếc, đáng tiếc"
"Đại chiến sắp nổ ra, một số kẻ cần loại bỏ cho thời đại mới, ta sẽ hỏi ý kiến các Thần về đề nghị của Thiên Đình"
"Chết rồi coi như xong, việc đã thành rồi thì ta nên về tộc đây, Thần Mộc sau khi được chữa trị ta sẽ liên lạc với Olympus và Thiên Đình, bây giờ ta không làm chủ được"
"Vậy tạm biệt, ta xin phép đi trước"
"Ta cũng về đây"
"Hai vị đi thong thả, ta không tiễn nữa"

1 năm sau
_Sinh tử cốc_
Một bông hoa lớn chậm rãi nở ra, bên trong là một thanh niên trần truồng, mái tóc xám dài, làn da trắng, gương mặt tuấn tú, từ từ mở mắt, giọng khàn khàn,
"Kế hoạch đã thành công, không uổng công ta chuẩn bị 6 năm trời, tư chất cơ thể này thật cao, bây giờ nên chuẩn bị cho đại chiến thôi!"
Hắn mỉm cười, ngước nhìn lên trên, ngâm một câu thơ,

"Đường ta đã đi không dừng lại...
Luyện mệnh, luyện thọ, luyện thương sinh"
Ta Là Tà Đế
_Cổ Lăng_
"Đại thế sắp tới rồi!"
"Quyển sách này viết cái quái gì vậy? ", hắn tự hỏi bản thân cũng không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

5 năm sau
_Nhà số 245, đường Stin_
"Ra là vậy! truyền thuyết và các câu truyện trên thế giới này không phải sai hoàn toàn", tinh mang bùng lên trong mắt hắn.

2 năm nữa trôi qua
"Thế giới này loạn thật rồi, một nhà sử học như ta làm sao tránh được đây, thật nhỏ bé! ", hắn thở dài.
Cộc cộc cộc
Cạch
"Có chuyện gì vậy ba mẹ"
Hai người ngập ngừng một chút rồi nói," Thiên Minh này....hai ta chỉ có một mình con là quý giá nhất thôi, nhà chúng ta cũng không phải thiếu thốn, trước giờ con muốn làm gì ba mẹ đều vui vẻ chấp thuận..... chỉ là thế giới bây giờ thay đổi nhanh quá, quái vật, yêu tinh, tội phạm, võ giả, thợ săn,...... lần lượt xuất hiện...
ba mẹ sợ con gặp nguy hiểm!"
Hắn có chút ngạc nhiên nhưng rồi cũng hiểu ý mẹ hắn muốn nói.
" Ba mẹ yên tâm, con sẽ tránh xa những thứ đấy, con cũng không thích chém giết mà! ", hắn mỉm cười trả lời.
Gương mặt cả hai đều trở nên vui vẻ," Ba mẹ biết con là đứa trẻ hiểu chuyện mà, con cứ theo đuổi ước mơ lịch sử của mình là được, còn lại ba mẹ sẽ lo liệu hết cho...... ba mẹ chỉ muốn một đời bình an bên con thôi! "
'Ước mơ! ', hắn có chút suy tư.

13 năm sau
"Con mong cha mẹ an nghỉ nơi chín suối", hắn rất yêu ba mẹ nhưng hôm nay hắn lại không khóc.
'Một đời bình an với cha mẹ, nguyện vọng của hai người con đã thực hiện rồi, kiếp này không thẹn với ba mẹ! ', hắn thầm nhủ trong lòng cũng không nói ra.
" Cả đời ta chỉ muốn làm hai việc, một việc đã xong, bây giờ đến lúc rồi.. "
Từ lúc sinh ra đến giờ, mọi thứ hắn làm đều vì để cha mẹ vui, bởi lẽ hai người là người duy nhất quan trọng với hắn. Hắn đã sống với một chiếc mặt nạ suốt thời gian qua, hôm nay là ngày hắn gỡ chiếc mặt nạ đó xuống.
" Có lẽ nên cất nó đi thôi!"

6 năm sau
_Bạch Hành Thiên_
Một thân hắc bào đầy máu, vết thương chồng chất, gương mặt băng lãnh, ánh mắt đen âm u toát lên vẻ kiên định đang ngước lên trên. Trên không, từng tầng mây xếp chồng lên nhau thành vòng xoáy khổng lồ, đứng bên trên là thiên binh vạn mã, xung quanh lơ lửng nhiều tòa tháp màu đỏ được nối với nhau bởi một sợi xích màu trắng, tất cả ánh mắt đều hướng xuống bên dưới, tập trung trên người hắn.
Kẻ bên dưới vẫn bình tĩnh, kẻ bên trên có thù hận, có vui vẻ, có ghen ghét, có nuối tiếc,.... Nhưng tất cả đều im lặng.
Một lão giả trên thân áo trắng, mái tóc trắng dài, trên tay cầm một viên ngọc lên tiếng, " Dương Thiên Minh, ta rất khâm phục ngươi, ngươi náo loạn khắp nơi nhưng không ai làm gì được hết, Thiên Đình, Olympus, Thánh tộc, ngươi cũng không để vào mắt. Ngươi là một mầm họa, ta thừa nhận ta sợ ngươi, thật may ngươi sinh ra không có thiên phú và cơ duyên gì, nếu không thật sự ta không dám nghĩ, ngươi dừng lại ở đây là được rồi, không cần đi tiếp nữa đâu, kẻ nghịch mệnh phải bị giết."
Không ai nói gì, cũng không ai bác bỏ, không chỉ riêng Bạch Lão, dù thừa nhận hay không nhưng trong lòng họ kiêng kị hắn.
Hắn không trả lời mà ngâm một bài thơ,

"Nhân sinh tựa như một câu chuyện...

Thọ mệnh ngắn ngủi chẳng riêng ta,
.... Đường tới vĩnh sinh ta không biết
Từng bước kiên trì vẫn đi lên,
Đường ta đã đi không dừng lại..
Luyện mệnh, luyện thọ, luyện thương sinh"

Hắn mỉm cười lao lên trên trời, dang hai tay tự bạo giữa vạn quân.
Ta Là Tà Đế
_Đế Đình Viện_
"Hắn chết thật sạch sẽ, chẳng để lại thứ gì, dù vậy lần đầu hợp tác của ba thế lực lớn chúng ta coi như cũng thành công"
"Haizzz... Đáng tiếc, đáng tiếc"
"Đại chiến sắp nổ ra, một số kẻ cần loại bỏ cho thời đại mới, ta sẽ hỏi ý kiến các Thần về đề nghị của Thiên Đình"
"Chết rồi coi như xong, việc đã thành rồi thì ta nên về tộc đây, Thần Mộc sau khi được chữa trị ta sẽ liên lạc với Olympus và Thiên Đình, bây giờ ta không làm chủ được"
"Vậy tạm biệt, ta xin phép đi trước"
"Ta cũng về đây"
"Hai vị đi thong thả, ta không tiễn nữa"

1 năm sau
_Sinh tử cốc_
Một bông hoa lớn chậm rãi nở ra, bên trong là một thanh niên trần truồng, mái tóc xám dài, làn da trắng, gương mặt tuấn tú, từ từ mở mắt, giọng khàn khàn,
"Kế hoạch đã thành công, không uổng công ta chuẩn bị 6 năm trời, tư chất cơ thể này thật cao, bây giờ nên chuẩn bị cho đại chiến thôi!"
Hắn mỉm cười, ngước nhìn lên trên, ngâm một câu thơ,

"Đường ta đã đi không dừng lại...
Luyện mệnh, luyện thọ, luyện thương sinh"
Biên Niên Sử Của Thiên Quỷ
_Cổ Lăng_
"Đại thế sắp tới rồi!"
"Quyển sách này viết cái quái gì vậy? ", hắn tự hỏi bản thân cũng không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

5 năm sau
_Nhà số 245, đường Stin_
"Ra là vậy! truyền thuyết và các câu truyện trên thế giới này không phải sai hoàn toàn", tinh mang bùng lên trong mắt hắn.

2 năm nữa trôi qua
"Thế giới này loạn thật rồi, một nhà sử học như ta làm sao tránh được đây, thật nhỏ bé! ", hắn thở dài.
Cộc cộc cộc
Cạch
"Có chuyện gì vậy ba mẹ"
Hai người ngập ngừng một chút rồi nói," Thiên Minh này....hai ta chỉ có một mình con là quý giá nhất thôi, nhà chúng ta cũng không phải thiếu thốn, trước giờ con muốn làm gì ba mẹ đều vui vẻ chấp thuận..... chỉ là thế giới bây giờ thay đổi nhanh quá, quái vật, yêu tinh, tội phạm, võ giả, thợ săn,...... lần lượt xuất hiện...
ba mẹ sợ con gặp nguy hiểm!"
Hắn có chút ngạc nhiên nhưng rồi cũng hiểu ý mẹ hắn muốn nói.
" Ba mẹ yên tâm, con sẽ tránh xa những thứ đấy, con cũng không thích chém giết mà! ", hắn mỉm cười trả lời.
Gương mặt cả hai đều trở nên vui vẻ," Ba mẹ biết con là đứa trẻ hiểu chuyện mà, con cứ theo đuổi ước mơ lịch sử của mình là được, còn lại ba mẹ sẽ lo liệu hết cho...... ba mẹ chỉ muốn một đời bình an bên con thôi! "
'Ước mơ! ', hắn có chút suy tư.

13 năm sau
"Con mong cha mẹ an nghỉ nơi chín suối", hắn rất yêu ba mẹ nhưng hôm nay hắn lại không khóc.
'Một đời bình an với cha mẹ, nguyện vọng của hai người con đã thực hiện rồi, kiếp này không thẹn với ba mẹ! ', hắn thầm nhủ trong lòng cũng không nói ra.
" Cả đời ta chỉ muốn làm hai việc, một việc đã xong, bây giờ đến lúc rồi.. "
Từ lúc sinh ra đến giờ, mọi thứ hắn làm đều vì để cha mẹ vui, bởi lẽ hai người là người duy nhất quan trọng với hắn. Hắn đã sống với một chiếc mặt nạ suốt thời gian qua, hôm nay là ngày hắn gỡ chiếc mặt nạ đó xuống.
" Có lẽ nên cất nó đi thôi!"

6 năm sau
_Bạch Hành Thiên_
Một thân hắc bào đầy máu, vết thương chồng chất, gương mặt băng lãnh, ánh mắt đen âm u toát lên vẻ kiên định đang ngước lên trên. Trên không, từng tầng mây xếp chồng lên nhau thành vòng xoáy khổng lồ, đứng bên trên là thiên binh vạn mã, xung quanh lơ lửng nhiều tòa tháp màu đỏ được nối với nhau bởi một sợi xích màu trắng, tất cả ánh mắt đều hướng xuống bên dưới, tập trung trên người hắn.
Kẻ bên dưới vẫn bình tĩnh, kẻ bên trên có thù hận, có vui vẻ, có ghen ghét, có nuối tiếc,.... Nhưng tất cả đều im lặng.
Một lão giả trên thân áo trắng, mái tóc trắng dài, trên tay cầm một viên ngọc lên tiếng, " Dương Thiên Minh, ta rất khâm phục ngươi, ngươi náo loạn khắp nơi nhưng không ai làm gì được hết, Thiên Đình, Olympus, Thánh tộc, ngươi cũng không để vào mắt. Ngươi là một mầm họa, ta thừa nhận ta sợ ngươi, thật may ngươi sinh ra không có thiên phú và cơ duyên gì, nếu không thật sự ta không dám nghĩ, ngươi dừng lại ở đây là được rồi, không cần đi tiếp nữa đâu, kẻ nghịch mệnh phải bị giết."
Không ai nói gì, cũng không ai bác bỏ, không chỉ riêng Bạch Lão, dù thừa nhận hay không nhưng trong lòng họ kiêng kị hắn.
Hắn không trả lời mà ngâm một bài thơ,

"Nhân sinh tựa như một câu chuyện...

Thọ mệnh ngắn ngủi chẳng riêng ta,
.... Đường tới vĩnh sinh ta không biết
Từng bước kiên trì vẫn đi lên,
Đường ta đã đi không dừng lại..
Luyện mệnh, luyện thọ, luyện thương sinh"

Hắn mỉm cười lao lên trên trời, dang hai tay tự bạo giữa vạn quân.
Biên Niên Sử Của Thiên Quỷ
_Đế Đình Viện_
"Hắn chết thật sạch sẽ, chẳng để lại thứ gì, dù vậy lần đầu hợp tác của ba thế lực lớn chúng ta coi như cũng thành công"
"Haizzz... Đáng tiếc, đáng tiếc"
"Đại chiến sắp nổ ra, một số kẻ cần loại bỏ cho thời đại mới, ta sẽ hỏi ý kiến các Thần về đề nghị của Thiên Đình"
"Chết rồi coi như xong, việc đã thành rồi thì ta nên về tộc đây, Thần Mộc sau khi được chữa trị ta sẽ liên lạc với Olympus và Thiên Đình, bây giờ ta không làm chủ được"
"Vậy tạm biệt, ta xin phép đi trước"
"Ta cũng về đây"
"Hai vị đi thong thả, ta không tiễn nữa"

1 năm sau
_Sinh tử cốc_
Một bông hoa lớn chậm rãi nở ra, bên trong là một thanh niên trần truồng, mái tóc xám dài, làn da trắng, gương mặt tuấn tú, từ từ mở mắt, giọng khàn khàn,
"Kế hoạch đã thành công, không uổng công ta chuẩn bị 6 năm trời, tư chất cơ thể này thật cao, bây giờ nên chuẩn bị cho đại chiến thôi!"
Hắn mỉm cười, ngước nhìn lên trên, ngâm một câu thơ,

"Đường ta đã đi không dừng lại...
Luyện mệnh, luyện thọ, luyện thương sinh"

Truyện theo dõi

Tài khoản này không công khai Truyện theo dõi