avatar
Nguyen Thi Lam Tuyen Cấp 4
Ngày đăng ký: 25/06/23
Linh thạch: 0

Bình luận mới nhất

Tên truyện Thời gian Nội dung
Hoả Phụng Liêu Nguyên
LN Hoa nó ám sát Hứa Lâm, cha của Hứa Chủ Và Hứa Định, là hai thuộc hạ dưới trướng của Tao Tháo, và hai người đó luôn tìm cách trả thù nó khi có cơ hội, nó giết người ta đc thì sẽ có người tìm cách giết nó thôi, nó có người thân thì người nó giết cũng có người thân, quan trọng là tác giả ban đầu xây dựng nên một hình tượng LN Hoa thật sự rất ấn tượng và cũng rất nhiều bug nên trong tập sau ông ta đang tìm cách lâp liếm những cái quá đà đó,ngay cả trong tình tiết mô tả tình cảm của nó với những nhân vật nữ, từ một người coi trọng tình nghĩa thành một tên tra nam chính hiệu, nói thật, mình cũng đang chán và có lẽ sẽ không đọc nữa, động lực  để mình đọc truyện là vì không cần tôn tiền mà thôi, nhưng có lẽ mình sẽ dành thời gian cho truyện khác
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Đung là không thể so sánh nhưng là cùng một giuộc cả thôi bạn ơi, hơn nữa đây là chiến tranh, là thời đại người ăn thịt người, không có chuyện ai hoàn toàn tốt và ai hoàn toàn xấu, quan trọng là  thắng làm vua, thua thì làm giac, từ đầu đến cuối mình không hề bênh Bang Thông vì mình biết đó cũng không phải là người tốt, ông ta cũng sử dụng trí tuệ của mình mà giết rất nhiều người, thì LN Hoa cũng là một sát thủ giết người không gớm tay, khác nào  chó cắn chó, quan trọng là con chó nào mạnh hơn nữa, cái mình tức cười ở đây là tác giả xây dựng nhân vật LN Hoa có vẻ về phe nhân nghĩa của Lưu Bị, trong khi nó tuyên bố là nó sẽ lấy Lưu Bị làm đá kê chân cho TM Ý, và thật sự nó đã làm vậy, nó không xứng với nhân vật Triệu Vân, đọc thật sự ngày càng thất vọng, nó là một nhân vật đầy mâu thuẫn và hai mặt, đó chỉ là một chiêu trò câu độc giả của tác giả mà thôi khi tạo ra một nhân vật như thế
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Ban đầu thì rất hay, nhưng từ sau đoạn Quách Gia chết thì mất hấp dẫn đi, càng ngày càng đuối, tác giả có vẻ càng cố hết sức để lâp đầy những cái bug của truyện mà ông ta tạo ra từ lúc ban đầu nên truyện càng lúc càng gượng gạo, nhưng thôi, đó là bệnh chung của những bộ truyện dài tập mà, hấp dẫn ban đầu chán nản lúc sau, những ai yêu thích thì đọc tiếp, những ai khó tính  thật sự thích tìm bộ truyện thật sự hay thì có lẽ sẽ bỏ cuộc
Hoả Phụng Liêu Nguyên
tử Long, là rồng chết thì có, nhân vật Liêu Nguyên Hoa không xứng đáng với cái tên Triệu Vân Triệu Tử Long, thằng đó nó tuyên bố là sẽ lấy Lưu Bị làm đá lớp đường cho sự nghiệp của TM Ý mà, một kẻ hai mặt
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Thằng Liêu N Hoa làm như nhà TM Ý tốt đẹp lắm vậy, một gia tộc to lớn như vậy thì đầy những thứ xấu xa ở bên trong, thời hiện đại đã vậy, thì thời xưa còn ghê gớm hơn nữa, nó cứ cho rằng hễ ai làm hại nhà TM Ý là người xấu nên đoi xử lý Bang Thống
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Thằng LN Hoa này tự cao tự đại quá, mày giết người đc thì người ta cũng giết người đc, trong khi mày là sát thủ đó, sát thủ giết người như ăn cơm uống nước, vậy mà còn đòi xử lý Bang Thống, đây là thời loạn lạc mà thằng cao ngạo, nói người ta là kẻ khởi xướng điều xấu trong khi kẻ chuyên làm điều xấu là mày, đung là kỹ nữ mà đoi lập đền thờ, tai năng không bằng người thì im đi
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Nó đã đc giết người thì cũng sẽ có người muốn giết nó, vậy mà nó cũng đòi trả thù, nó muốn trả thù thì những người thân của những người nó giết cũng muốn trả thù vậy, thế mới nói nó giả dối, như hai anh e Hứa Chủ với Hứa Định luôn muốn giết nó trả thù cho cha là Hứa Lâm đó, trả thù qua trả thù lại, nó làm như chỉ có mình nó trọng tình nghĩa ấy
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Đọc đến đây thấy thằng Liêu Nguyên Hoa giả dối quá, nó đòi giết  Bàng Thống sau khi Lưu Bị thành đại nghiệp, chỉ vì Bàng Thống đã từng khiến nhà Tư Mã gia bị diệt môn, trong khi trong đó cũng có lỗi của nó, nó cũng có ý muốn giết Tao tháo trước mà, nó cũng là sát thủ, người chết vì nó cũng đâu có ít, là báo ứng cả thôi , đã trong thời chiến loạn thì thắng làm vua thua làm  giac thôi, chơi không nổi thì về nhà làm ruộng đi, còn bày đặt trả thù này nọ, không biết nhục
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Lão bát trong Bát kỳ có thể là Trương Yên, là người đã từng theo giac Khăn Vàng, vì thấy lão bát thích Thái Bình đạo và thích trồng lúa thì chắc là Truong Yên rồi
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Phụ nữ thời phong kiến thì đàn ông chỉ xem họ như quần áo để thay, như công cụ sinh dục mà thôi, những nhân vật như Quách Gia, Tuân Úc ... được khắc họa rất hay trong truyện này nên ta yêu mến họ nhưng hãy giới hạn trong truyện mà thôi chứ hiện thực thì những phụ nữ nào làm vợ họ thì rất khổ, ai biểu thời phong kiến quá khắc nghiệt với phụ nữ làm gì, ngay cả Gia Cát Lượng và Hoàng Nguyệt Anh cũng vậy, đó là hôn nhân qua mai mối và lợi ích chính trị mà thôi, còn Viên Phương và Tiểu Trà là nhân vật hư cấu nên tình yêu của họ tác giả muốn cho nó nhuộm màu sắc lãng mạng hơn chút mà thôi, hiện thực thì có lẽ còn ghê hơn vậy nhiều, những mối quan hệ không môn đăng hộ đối thì người con gái chỉ có thể làm thiếp mà thôi, sống hèn mọn uất ức suốt đời, vậy thì thà chết như Tiểu Trà để đc Viên Phương nhớ mãi còn hơn
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Đối với đàn ông thời phong kiến thì phụ nữ chỉ là quần áo, chỉ là công cụ sinh dục thôi , trong truyện thì những nhân vật như Quách Gia, Tuân Úc ... được phác họa hay như vậy và ta yêu mến họ nhưng hãy yêu mến giới hạn trong truyện thôi, chứ nếu ở hiện thực thì những người đàn ông như vậy thì người nào làm vợ họ đều sẽ rất bất hạnh, ai biểu thời phong kiến quá khắc nghiệt với phụ nữ làm gì, ngay cả Gia Cát Lượng với Hoàng Nguyệt Anh cũng vậy, cũng là lấy nhau vì cha mẹ mai mối và cũng vì lợi ích chính trị cả, còn nhân vật Viên Phương và Tiểu Trà chỉ là nhân vật hư cấu thôi nên tình yêu của họ mới đc khắc họa có vẻ lãng mạng hơn những người khác mà thôi, hiện thực thì không được như vậy đâu
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Nói thiệt mình đọc truyện không bao giờ đọc phần ngoại truyện vì mình cảm thấy phần ngoại truyện chỉ ăn theo truyện chính thôi chứ chẳng ý nghĩa gì hết, mà truyện này lúc Lữ Bô chết là hết hay rồi, thấy tác giả viết càng ngày càng đuôi rồi,
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Vợ Tuân Úc họ Đường, là hậu duệ của thái giám, vì cha ổng e ngại quyền lực của thái giám quá lớn nên mới cưới con gái nuôi của thái giám về cho ổng, trong sách sử có ghi là con trai của Tuân Úc có thể không phải là con của người vợ chính của ông ấy, là người con gái nuôi của thái giám đó, vì ông ấy không thích bả vì bả là con gái thái giám, thời đó mấy cha danh sĩ vừa ghét vừa e ngại thái giám lắm, mấy đứa con của ông ấy hình như là con do mấy bà vợ lẽ sinh ra, thời đó nhiều vợ là chuyện bình thường mà, còn Quách Gia thì sách sử có nói là tính cách của ông ấy mê rượu, mê hít thuốc phiện, mà thời xưa gọi là  ngũ thạch tán đó, còn mê gái sô một luôn, giống y chang Tao tháo nên hai ông ấy hợp nhau lắm
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Sách về thời Tam Quốc thì không chỉ có hai tác phẩm của La Quán Trung và Trần Thọ đâu bạn ơi, còn nhiều những tác phẩm của những tác giả khác nữa, và mình gọi chung chung đó là sách sử, vì họ dựa trên những câu chuyện có thật trong lịch sử, tất nhiên là phải thêm mắm dặm muối về nhân vật trong lịch sử rồi, cái đó thì ai cũng biết cả, nhưng khi mình đọc những tác phẩm đó thì mình phải dùng đầu óc của mình để phân tích những sự kiện lịch sử đó để xem nó hợp lý hay không , rồi mình so sánh nó với những tác phẩm khác, đó là một quá trình dài và mình nghĩ là mình đã dành thời gian đủ dài để mình phát biểu ý kiến của mình về Tam Quốc và về hai nhân vật TM Ý và Triệu Vân, và mình cảm thấy tác giả trong truyện này đã diễn tả hai người họ quá xuất thần nhập hóa, giống như không phải người vậy, và mình hơi cách ứng về đều đó, nhưng ai biểu họ là nhân vật chính làm gì, nhân vật chính thì phải tâng bốc lên như vậy thì truyện mới hấp dẫn mới ăn khách chứ , mình hiểu
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Mình không nhận xét về Lữ Bô hay bất kỳ nhân vật nào cả vì trong truyện này thì họ là nhân vật phụ thôi, từ đầu đến cuối mình chỉ nói về hai nhân vật chính của truyện là Lieu Ng Hoa và TM Ý, vì là nhân vật chất chính nên tác giả tâng bốc quá đà, họ cũng giỏi nên họ mới là người chiến thắng nhưng đâu có giỏi đến mức xuất thần nhập hóa như trong truyện vậy, tại vì là nhân vật chính nên tác giả phải viết vậy thôi, những tác giả khác cũng vậy thôi
Hoả Phụng Liêu Nguyên
TM Ý chính thức xuất sơn và đóng góp công sức cho Tao Tháo là sau trận Quan Đô , là sau khi Quách Gia chết, thời niên thiếu của TM Ý trong truyện này là do tác giả suy diễn ra nha , mình có người quen ở Trung Quốc và mình đã nhờ họ dịch ra rất nhiều nguồn về Tam Quốc và mình đã đọc hết những bài viết và tác phẩm đó, nên mình mới góp ý kiến chứ không phải mình bịa ra như tác giả đâu bạn ơi
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Đọc đi đọc lại nhiều lần đoạn này mà lần nào cũng khóc về cái chết của Trần Cung, đây là người duy nhất chết mà tôi khóc, vui nhất là cái chết của pêde tiểu mạnh
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Có nhan tin thì mình cũng không trả lời nữa, không hẹn gặp lại, mình không muốn nói chuyện với một người không khách quan
Hoả Phụng Liêu Nguyên
Ở đây mình nói là hai quan điểm khác nhau , bạn có hiểu không, trong thời phong kiến thì cái gì là vừa là người thân vừa là chủ chứ, nếu thang Hoa nó coi Ý là chủ thì nó phải tuân theo mệnh lệnh của Ý lấy Tôn thuc, vì lấy Tôn thuc tức là liên kết với bên Tôn Sách để có lợi cho nhà TM gia, còn nó coi Ý là người thân thì nó càng phải lấy Tôn thuc vì nó phải biết nó lấy con nhỏ đó thì càng mới có lợi cho người thân của nó, ấy vậy mà nó vì cái hôn của Tiểu mạnh và vì cái tình yêu meo mó đó mà nó bỏ nhà ra đi, ko màng đến sự thất hứa với nhà Tôn Sách như thế nào, để lại cho Ý giải quyết và chùi đít cho nó chỉ vì một thằng Tiểu mạnh, nó chỉ vì cái tình nghĩa với tiểu mạnh mà bỏ Ý lại, vậy thì bạn nghĩ sao, nói thật con tiểu mạnh chết cũng chả có cái gì vấn đề lớn vì làm một sát thủ thì phải biết là sẽ chết bất cứ lúc nào rồi, chỉ có thằng Hỏa nó mới coi đó là vấn đề lớn thôi , còn nữa, nhà Hán tồn tại đc gần 400 năm nha, còn nhà  Tấn của Ý chỉ tồn tại đc 100 máy năm thôi nha, từ đây về sau bạn có nhan tin mình sẽ không trả lời nữa vì bạn quá cố chấp, bạn cứ nhận định là nhân vật TM Ý và LN Hoa trong   truyện này là nhân vật chính nên hai nhân vật này là đúng và không ai đc quyền phan đối hay xúc phạm họ mà không thèm xác nhận lại những tác phẩm khác về Tam Quốc của những tác giả khác và trong lịch sử nữa, mình thật thất vọng, thôi, không hẹn ngày gặp lại
Ta Làm Kiêu Hùng Tại Dị Giới
Cái đó không gọi là chia sẻ, cái đó gọi là trịch thượng là mù quáng cao ngạo, bạn mới là sĩ nhục người khác, thật ghê gớm, làm cha làm mẹ thiên hạ quen rồi, và tôi cũng không tao co hội cho bạn si nhục tôi nữa, không hẹn ngày gặp lại

Truyện theo dõi

Tài khoản này không công khai Truyện theo dõi