Regina Lena - Gửi Người Không Được Tha Thứ

Regina Lena - Gửi Người Không Được Tha Thứ
Regina Lena - Gửi Người Không Được Tha Thứ Xếp hạng: 4/5 - 3484 Lượt đánh giá.

Nội dung

“Tôi sẽ cho ông một cơ hội. Một cơ hội để được tôi tha thứ”.
Người cha ấy đã bán đi chính con gái mình. Và cô con gái ngỡ đã yên giấc dưới địa ngục đó nay đã trở lại.
Trong một đế chế mà sự sống và diệt vong lẫn lộn. Lena Rubel bé nhỏ đã được định sẵn cái chết như vật hiến tế cho cha mình. Nhưng sáu năm sau, cô gái mà mọi người tưởng rằng đã không còn trên cõi đời này lại quay trở về.
Tháo bỏ chiếc mặt nạ cừu non và trở thành sư tử.

Danh sách chương

Số chương
Cập nhật
Xem
Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link hoặc chưa đủ cấp độ.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Mới nhất
Nguyễn Khánh Linh
Nguyễn Khánh Linh Cấp 4 Chapter 36
T thấy truyện này nu9 thôi na9 gì đấy k cần:))))
chuối 4700
chuối Cấp 4 Chapter 2
Tới công chiện vs ông zà ở nhà =))
Phạm Nhật Linh 4700
Phạm Nhật Linh Cấp 4 Chapter 46
2024 rồi đó người ơi /(ㄒoㄒ)/~~
ca cut 700
ca cut Cấp 4 Chapter 17
17
ca cut 700
ca cut Cấp 4 Chapter 7
7
ca cut 700
ca cut Cấp 4 Chapter 1
1
Proking 3800
Proking Cấp 5 Chapter 19
ngu lắm con ạ...cho chừa cái tội ngây thơ với kẻ đã muốn giết mình....emo
Proking 3800
Proking Cấp 5 Chapter 15
một đám chết thay và hình nhân thế mạng cho đám con cái quý tộc mà làm như cao quý lắm không bằng...con địa vị nữa chứ...gớm....emo
Proking 3800
Proking Cấp 5 Chapter 9
trả thù thì nhu nhược, lúc nào cũng bị động, đặt quá nhiều tâm tư vào tình cảm mà đôi khi quên đi chính sự, xem ra ta đánh giá quá cao bộ này rồi...emo
Proking 3800
Proking Cấp 5 Chapter 6
tưởng cứng thế nào, hoá ra cũng phế vật như nhau....emo
Q
Q Cấp 4 Chapter 46
Sẽ mong chờ sự xuất hiện của tác giả và chương mớiemo
Q
Q Cấp 4 Chapter 37
emo
Q
Q Cấp 4 Chapter 35
Oa!
Sao lại như thế nàyemo
Q
Q Cấp 4 Chapter 34
Đúng là ...emo
T 6000
T Cấp 5 Chapter 9
"Tại sao ta chọn biển sâu làm nơi an nghỉ cuối cùng ư? Bởi... Chỉ có nơi đó, mới chào đón kẻ vô dụng như ta..." Cứ như vậy, ta tìm đến biển, từng bước, từng bước, đi xuống làn nước trong xanh ánh lên nguyệt ảnh cô độc, dịu hiền. Tấm thân ta, cùng với trái tim đầy vết thương đang nhói đau, chìm sâu dần, nặng nề, nhưng khiến ta cảm thấy thật thanh thản. Bỏ lại đằng sau thế giới tàn nhẫn kia, giọt lệ trên gương mặt ta hoà theo dòng nước, ta bỗng có ước mong rằng: Ta muốn hoà vào biển, tan thành bọt nước mà biến mất... "Ấm áp quá... Ta... không cần phải giả vờ mạnh mẽ, gánh lấy đau khổ nữa rồi..." Một hồi lâu sau, ta nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng...