Chúc ngủ ngon, Punpun - Chapter 55

[Cập nhật lúc: 15:14 17/03/2015]
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dưới
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 1
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 2
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 3
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 4
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 5
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 6
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 7
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 8
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 9
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 10
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 11
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 12
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 13
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 14
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 15
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 16
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 17
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 18
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 19
Chúc ngủ ngon, Punpun chap 55 - Trang 20
Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link hoặc chưa đủ cấp độ.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
  • Tất cả
  • Bình luận chap
Mới nhất
kaslinlover 100
kaslinlover Cấp 4
Mình cũng từng phải chịu cảm giác như v. Vào một buổi chiều năm lớp 6, một ngày đi học bình thường, một buổi ra về bình thường, mình dắt chiếc xe đạp từ bãi đỗ xe và đạp một mạch về nhà. Nhưng trên con đường đi về, mình gặp bố chở bà ngoại đi cùng, mình chỉ tiện hỏi một câu ông ngoại sao rồi ạ? Thì nhận lại được câu trả lời phũ phàn: "Ông ngoại mất rồi con". Mình biết rằng không có một chân lí nào, một sự thật nào, một tấm lòng trung thành nào có thể làm dịu đi được nỗi đau buồn khi mất đi một người yêu dấu. Nhưng mà phải làm sao bây giờ ngoài việc tiếp tục bước tiếp trên con đường đời dang dở và sống cùng với nỗi đau đó. Phải làm sao để xoá nhoà đi niềm đau mà nỗi đau đó cứ hoài gặm nhấm mình từ ngày này qua tháng nọ một cách thống khổ không một xúc cảm nào có thể che đậy.